Vợ chồng tôi cưới nhau được 1 năm tôi mới mang thai, vì vậy cả gia đình mừng lắm, ông bà ngày ngày ngóng cháu thi thoảng nghe ai rỉ tai cái gì tốt là ông bà nhất quyết mua về tẩm bổ cho cháu nội. Được cả nhà quan tâm chăm sóc tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Và câu chuyện dở khóc dở cười bắt đầu từ đây.
Các bài viết liên quan:
- Những Dấu Hiệu Giúp Mẹ Dự Đoán Giới Tính Thai Nhi
- Nhận biết giới tính thai nhi qua những dấu hiện đơn giản
- Hãy “thủ thỉ” những câu nói này để con trở nên tự tin
Bầu bí đến tuần thứ 16 tôi với chồng rủ nhau đi siêu âm giới tính thai nhi, thực ra thì con nào vợ chồng tôi cũng quý nhưng lần đầu tiên làm bố mẹ nên vợ chồng tôi rất háo hức để biết con tôi sẽ mặc màu hồng hay màu xanh.
Được bác sĩ báo: “giống mẹ nhé” vợ chồng tôi hí hửng về báo cáo với bố mẹ, rồi bàn bạc đặt tên cho “con gái rượu”. Ông nội mang hẳn gia phả ra, gạch lên gạch xuống rồi quyết đặt tên cháu là “Ngọc Châu” ý là quý như châu ngọc, còn tôi đặt tên ở nhà cho con là Mít vì lúc bầu nghén suốt ngày chỉ đòi ăn mít.
Quê tôi có truyền thống xin đồ sơ sinh cũ từ mẹ khác để lâý “vía” tốt của em bé hay ăn chóng nhớn. Thế cho nên bà nội xin về rất nhiều đồ sơ sinh cho bé gái đẹp, mẹ chồng nàng dâu tất tả giặt giũ phơi phóng, tối gấp đồ lại nhìn nhau cười. Tuần 25, bố nó xách về 1 chiếc nôi rung có nhạc có ren cực đẹp “Anh đi qua cửa hàng đồ sơ sinh thấy đẹp quá anh mua luôn về cho công chúa nhà mình”.
Mấy hôm sau chồng tôi lại mua về đồ trang trí phòng cho con rèm cửa ren, đệm cũi có hoa, búp bê bằng bông… Nói chung cứ thấy cái gì có ren và màu hồng là chồng tôi mua về. Thấy chồng mua nhiều tôi cũng hỏi nhỏ “ Sao anh sắm nhiều thế, mẹ xin về cho con nhiều quần áo sơ sinh lắm rồi” Chồng tôi cười cười nói “Anh biết thế, nhưng cũng muốn mua cho con nhiều đồ mới hơn chút”…
Rồi cũng gần tới ngày mà cả nhà trông đợi, sắp đến ngày sinh nên cứ cách ngày hai vợ chồng lại đưa nhau đi khám, siêu âm. Bác sĩ đều nói “thai nhi rất khỏe mạnh” chứ ko nói giống mẹ hay giống bố nữa. Tôi cũng biết xét nghiệm giới tính thai nhi bị cấm, vì vậy cũng không cố hỏi lại.
Những tuần cuối thai kì, vợ chồng tôi bắt đầu chuẩn bị đồ đi sinh: tiền, giấy tờ tùy thân, mấy bộ đồ sơ sinh, tã, khăn xô, khăn sữa, bình sữa… Tất cả được xếp gọn cất vào 1 chiếu làn nhựa, chỉ chờ đến lúc tôi đau bụng là sẽ được xách đi luôn.
Tối hôm đó cả nhà đang ăn tối, trên ti vi chiếu 1 bộ phim hài, đến cảnh nam diễn viên giả bà bầu, nhét 1 quả bóng to vào bụng rồi bị nổ mất… tôi ôm bụng cười…. rồi không cười được nữa. Tôi bắt đầu có hiện tượng đau, vậy là chuẩn bị được gặp công chúa nhỏ của tôi rồi.
Bố mẹ chồng chạy ra gọi xe taxi, chồng tôi ôm tôi hấp tất leo lên xe cho tôi tới bệnh viện, y tá bảo đi đóng tiền viện phí, cả nhà mới ngớ ra là không ai mang tiền. Bố mẹ chồng còn mặc nguyên bộ đồ ở nhà, tay mẹ tôi còn cầm đôi đũa…. Me tôi bèn gọi điện cho chị gái chồng vào nhà xách làn sơ sinh mang vào bệnh viện.
Bác sĩ đi ra thông báo: “Con trai, nặng 3,5kg nhé” Lúc đó, chồng tôi bèn chạy lại hỏi: “Thế vợ em sinh chưa, thế nào rồi bác sĩ” “Ơ hay anh này, tôi vừa thông báo là con trai, 3,5kg mà”. May mà hôm ý chỉ có một mình em sinh con, chứ nếu không chắc cả nhà em nghĩ là bác sỹ ôm nhầm con nhà khác, khéo lại phải mất tiền đi xét nghiệm ADN.
Được cháu đích tôn, bố mẹ và chồng tôi mừng ra mặt. Ôm cháu về nhà mà ông bà cười mãi. Nhưng cũng có bối rối vì từ đầu tới giờ cả nhà lo sắm đồ cho công chúa, vậy là cả nhà lại lo thanh lý bớt đồ công chúa để sắm đồ sơ sinh cho Thái tử nhỏ. Để cho nhanh tôi phải gọi set đồ sơ sinh trọn gói và cũng rất hài lòng về dịch vụ này, không mất công lựa chọn từng món đồ mà có đồ nhanh chóng, đầy đủ, chất lượng cũng tốt lắm. Nhờ dịch vụ này mà cả gia đình chữa cháy được vụ chuẩn bị đồ sơ sinh nhầm một cách kịp thời các mẹ ạ
>>> Ngoài set đồ sơ sinh trọn gói, đây là các món đồ không thể thiếu sau khi sinh: