Chồng gọi điện: “tối nay anh không về ăn cơm đâu, em và con cứ ăn trước đi nhé, không phải phần anh”. Tôi dạ vâng một câu rồi không hỏi thêm lời nào, cúp máy. Đây không phải lần đầu tiên như thế và tôi biết, chồng đang chán ‘cơm’ thèm ‘phở’. Nhưng có một điều tôi mãi không hiểu, tôi là người vợ tốt, chu toàn, chồng cũng luôn miệng nói lời yêu tôi, sống chết vì tôi. Vậy tại sao còn thèm đi ăn ‘phở’?
Hai người đàn bà ‘cơm’ và ‘phở’ phân trần về việc này và đã có một cuộc tranh luận nảy lửa. Họ cho rằng, họ là số 1 trong lòng người đàn ông đó chứ nhất định không phải là đối phương. Dù vậy, những người vợ vẫn luôn hiểu một điều mà họ không dám thừa nhận, chồng họ thi thoảng có trăng hoa, ăn “phở” bên ngoài. Vậy tại sao, đàn ông lại thích ăn “phở” và “phở” hay “cơm” có giá trị hơn nào?
Anh bạn tôi là người thích ăn phở, anh có thể ăn liền một lúc 2 bát tô to. Vậy mà, nhớ có lần, tôi thua cược, mời anh đi ăn, cho anh thích ăn bao nhiêu thì ăn, ăn đến nửa bát thứ 3 thì anh đâm ngán và cố lắm cũng không thể nào nhét nổi. Rồi cả mấy tháng sau, anh không dám ăn lại một bát phở nào nữa. Có mấy lần gọi anh đi ăn sáng, anh nói: “ăn gì thì ăn nhưng tránh hàng phở ra nhé! Tôi sợ lắm rồi!”. Tôi gật gù cười và đã hiểu lý do vì sao dạo này anh chăm ăn sáng cùng vợ, hay ở nhà cùng vợ và về rất đúng bữa. Thì ra anh thèm cơm và chán phở. Đấy, phở có thể ăn nhiều, ăn dồn dập được khi ta thèm, nhưng lại rất nhanh chán. Và một khi đã chán rồi thì còn lâu mới muốn ăn lại. Còn cơm ư, anh ấy ở nhà với vợ bao nhiêu tháng nay rồi và ngày nào cũng về đúng giờ để ăn những món ngon vợ nấu. Đấy mà anh ấy chẳng chán. Có gọi cũng chẳng muốn đi ăn phở cùng tôi.
Đàn ông hay chán cơm, thèm phở (ảnh minh họa)
Hôm ấy tôi phải mời mãi anh ấy mới đi vì tôi hứa trả tiền. Đấy có người mời thì ăn ngon hơn là mình trả tiền, ai chẳng vậy. Biết được cậu bạn thân mời, hắn hí hửng đến đón tôi đi ăn phở, nhưng rồi vừa ăn vừa gẩy đũa, không ngon cũng cố nuốt cho hết bát phở bò vì suy cho cùng cũng là mất tiền rồi, bỏ đi thì phí quá. Đấy, ăn cơm của vợ thì có phải ngon không? Cố mà theo đi ăn phở rồi lại mất tiền, lại không ngon miệng cũng phải cố vì tiếc có phải khổ ra không. Cơm không bao giờ phải cố, không ăn được vợ cũng không ép, lại chẳng mất một xu nào. Trong khi đi ăn phở cứ phải cố mãi vì tiếc đồng tiền bỏ ra mà chẳng ngon miệng. Có lợi gì đâu? Vậy chọn cơm miễn phí mà ngon hay chọn phở mất tiền mà nhạt miệng?
Phở có thể ăn lúc nào thì ăn, tiện thì tạt vào quán làm bát. Nhưng riêng cơm của vợ nhé, đến bữa mới được ăn, có quy củ, có nơi có trốn đàng hoàng. Có khi ăn phở rồi, về thấy cơm vợ ngon lại xà vào ăn tiếp hoặc cũng cố ngồi ăn không sợ mất lòng vợ. Còn cơm đã no rồi thì phở có hấp dẫn mấy cũng khó mà nhét nổi.
Phở có gia vị riêng, khác với cơm hoàn toàn. Cơm ăn luôn tục, liền ngày này qua ngày khác nên đôi khi đấng mày râu thèm phở. Mà đã thèm thì đi ăn liền, ăn để đổi món. Nhưng ăn xong thì thôi, chẳng còn vương vấn gì nữa, chán ngay. Khi nào thèm thì lại ăn lại. Xét cho cùng cũng chỉ là thỏa mãn cái nhu cầu “thèm” mà thôi.
Cơm thì có thể để dành, không ăn lúc này thì cất vào tủ lạnh lát nữa đói lại ăn. Nhưng phở thì khó mà làm thế. Phở để lâu rồi trương lên, ăn không còn ngon nữa, hâm lại thì đâu được ngon như cơm hâm thức ăn. Coi như mất tiền phở oan. Mà lúc ăn, biết đâu có bát được bát không, đâu phải bát nào cũng thuộc “hàng tuyển”. Nhưng nào dám phàn nàn, không thể trả lại vì đã trót nếm thử rồi. Còn cơm, không ăn được bảo vợ nấu lại, cho thêm gia vị, thậm chí là nấu lại mà chẳng bị phàn nàn khó chịu.
Mới ăn, mới nhìn thường thấy phở vô cùng hấp dẫn và cảm thấy dễ nuốt nên thèm phở và chê cơm. Nhưng để biết được cơm ngon hay không, cần cả một quá trình. Cơm ăn chậm, nhai lâu để cảm nhận được vị bùi bùi, ngọt, dẻo thơm của hạt gạo. Nhai kĩ mới cảm nhận được nó ngon, không ăn vội ăn vàng như phở được. Vì thế, có gắn bó lâu với cơm mới thực sự hiểu được, nó là cần thiết thế nào với cuộc sống.
Các ông chồng thường hay “chán cơm thèm phở”, nhưng bằng sự khéo léo của mình, các bà vợ hãy nhanh tay kéo họ về với gia đình, đừng để sự việc đi quá xa.
(ảnh minh họa)
Suy cho cùng, con người khó lòng ăn mãi được một thứ dù thứ ấy có ngon thế nào. Cơm cũng vậy. Nhưng nếu đặt lên bàn cân, đong đếm, họ sẽ vẫn chọn cơm vì nó là thức ăn chính, không thể nào thiếu được. Người ta có thể cả tháng không ăn bát phở nào, nhưng không thể nhịn cơm cả tháng. Cuối cùng thì ăn đủ thứ, trăm phương nghìn hướng vẫn chọn cơm mà thôi. Thế nhưng cái bản tính thích thay đổi của đàn ông đôi khi khó sửa, thi thoảng họ vẫn thích lân la đã đưa chỗ này chỗ nọ, rồi lại tạt vào ăn bát phở để thay đổi khẩu vị, để kiếm chút lạ miệng. Nhưng ăn sao cho khéo, nếu bị vợ phát hiện ra ăn phở mà chán cơm thì đi đời nhà ma. Nên chuyện này cũng phải vụng trộm thôi đấy. Nhưng nếu phải chọn 1 trong 2 thì tất nhiên cơm là số 1, bởi chẳng có gì thay thế cơm và người Việt Nam thì càng không thể thiếu cơm được. Con người cũng vậy, dù có đôi lúc sa ngã, mê muội những cái mới lạ, nhưng đến khi tỉnh táo lại họ vẫn biết nhận ra ,đâu là thứ quan trọng nhất với mình. Và nếu phải chọn 1, họ cũng sẽ lựa chọn mà thôi.
Các ông chồng thường hay “chán cơm thèm phở”, nhưng bằng sự khéo léo của mình, các bà vợ hãy nhanh tay kéo họ về với gia đình, đừng để sự việc đi quá xa.
Hãy chăm sóc thật tốt cho đứa con thân yêu của mình, bạn đã biết chọn đồ sơ sinh chất lượng cho bé yêu chưa?
Bạn có muốn chuẩn bị thêm đồ sơ sinh như: giường cũi trẻ em, máy hút sữa Medela, ghế rung fisher price.
>>> Tham khảo ngay các sản phẩm đang được chọn mua nhiều nhất: